XH-Sầu viễn xứ
THƠ ĐỖ PHỦ
Thu hứng kỳ 1
Ngọc lộ điêu thương phong thụ lâm,
Vu sơn, Vu giáp khí tiêu sâm.
Giang gian ba lãng kiêm thiên dũng,
Tái thượng phong vân tiếp địa âm.
Tùng cúc lưỡng khai tha nhật lệ,
Cô chu nhất hệ cố viên tâm.
Hàn y xứ xứ thôi đao xích,
Bạch Đế thành cao cấp mộ châm.
Dịch nghĩa
Móc ngọc tơi bời ở rừng phong,
Khí ở núi Vu và kẽm Vu ảm đạm mịt mờ.
Trên sông, nước và trời cùng trôi chảy,
Ngoài ải, gió và mây liên tiếp mù đất.
Cúc từng chòm nở hai lần dòng lệ xưa,
Thuyền lẻ loi buộc chặt mối tình quê cũ.
Nơi nơi giục giã dao thước may áo rét,
Tiếng chày chiều dồn dập thành cao Bạch Đế.
(Khuyết Danh)
SẦU VIỄN XỨ
(Phỏng dịch)
Sương phủ rừng phong lá rụng rơi
Vũ Sơn Vũ Giáp núi cao vời
Sông gầm sóng nước tràn gành đá
Mây phủ ải biên khuất góc trời
Khóm cúc đôi lần khơi lệ đổ
Con thuyền một dạo khiến tình vơi
Thu tàn áo lạnh nhờ tay khéo
Thành Bạch chày vàng nện rã rời
Văn Ngọc
Họa: Vọng Cố Hương
(nđt)
Sang mùa lạnh lẽo lá vàng rơi
Viễn xứ chiều thu cảnh tuyệt vời
Xứ Mỹ ăn nhờ luôn chạm thổ
Trần gian sống cậy vẫn trông trời
Lòng đau quặn thắt không hề cạn
Trí giữ kiên cường chẳng nhạt vơi
Tổ quốc huy hoàng mong mãi đợi
Hồi hương đất Mẹ đã xa rời
Đoàn Ngọc Nam
Họa: Nhớ Hội An
Bình minh thức dậy, giấc mơ rơi,
Thấy nhớ chốn xưa đã cách vời.
Phố cổ u buồn nhìn nắng sớm,
Chùa Cầu khắc khoải ngóng mây trời.
Hội An bởi dịch dân im ắng,
Sông nước vì ai lệ chẳng vơi.
Lo lắng đoạn trường từng tấc dạ,
Tha hương khó nhọc mãi không rời...
Đoàn Thị Dưỡng
THU NHỚ NGƯỜI
(nđt)
Mùa thu ảm đạm lá rơi vàng
Lạnh lẽo hay rằng tiết chuyển sang
Hải ngoại trông về quê quán cũ
Trời tây ngưỡng vọng chốn xưa làng
Mây tràn phủ kín thuyền trôi dọc
Gió thoảng bao trùm nguyệt rẽ ngang
Quạnh quẽ đêm nằm sao khó ngủ
Niềm thương gởi bạn quý hơn vàng
Đoàn Ngọc Nam
Họa: Thu Buồn Nhớ Bạn
(nđt)
Lặng lẽ rừng phong điểm lá vàng
Mây quần gió lộng chuyển mùa sang
Hoàng hôn gợi nhớ tình quê cũ
Tuổi hạc sầu vương nghĩa xóm làng
Núi thẳm trời cao đời rẽ dọc
Sông dài biển rộng lối vào ngang
Dừng chân ngoạn cảnh màu thu úa
Viễn xứ người đâu hởi bạn vàng
Văn Ngọc
Họa: Lụt Ở Hội An
Tiễn biệt mùa thu với lá vàng,
Đông về lụt lội cũng đà sang.
Cẩm Phô e ngại nhìn theo nước,
An Hội lo toan phải bỏ làng.
Đường phố thẩn thờ con sóng vỗ,
Cửa nhà cập bến chiếc đò ngang.
Sông Hoài cuồn cuộn thêm ngầu đục,
Thực phẩm dân mong quí tợ vàng...
Đoàn Thị Dưỡng