XH-Chuối chát
CHUỐI CHÁT QUÊ TA
Trái non mơn mởn nấu tô canh
Chuối chát tình quê đợi để dành
Ngăn cách nhiều năm ta ráng chịu
Rẻ chia lắm tháng bậu cam đành
Ra đi giã biệt mong qua chậm
Trở lại tương phùng muốn tới nhanh
Kết nghĩa tào khang nguyền giữ trọn
Nợ duyên chồng vợ ngọt tô cành
Đoàn Ngọc Nam
Họa: Dưa Chuối Chát
Chuối chát người quê thường nấu canh,
Nhưng dưa khứa mỏng để riêng dành.
Ngâm chanh trắng đẹp trông ngon quá,
Bỏ vỏ mềm xanh thấy chẳng đành.
Đường dấm thêm vào cho ngọt sớm,
Tỏi gừng thấm đậm tạo thơm nhanh.
Ngày xuân chốn cũ đâu nhiều món,
Cốc rượu cùng dưa vui lá cành...
Đoàn Thị Dưỡng
BƯỞI NHÀ XỨ NGƯỜI
Bưởi nhà sây trái đón xuân sang
Ngũ quả thờ chung sắc thắm vàng
Đất khách nào quên chùm khế ngọt
Quê hương gợi nhớ gốc cây bàng
Trùng dương sóng vỗ luôn gào thét
Hải ngoại tâm nguyền mãi vọng vang
Xa xứ nhiều năm càng quạnh quẽ
Ước mong quay lại viếng xưa làng
Đoàn Ngọc Nam
Họa: Bưởi & Tết
Cây trái quê mình đón Tết sang,
Năm Roi, bưởi Diễn cạnh mai vàng.
Cụ già ngâm vịnh nhìn mây trắng,
Lũ trẻ đùa vui nhặt lá bàng.
Ngũ quả lung linh theo ánh nến,
Trời trong xao xuyến vọng âm vang.
Trao nhau lời chúc ngày nguyên đán,
Hương bưởi bay xa tận cuối làng...
Đoàn Thị Dưỡng
YÊU CÁI MẶN MÀ
Ruộng đồng cá rói mềm xương,
Lá gừng kho với cơm thương sạch nồi.
Yêu anh ngóng đợi đứng ngồi,
Đường quê lầy lội bặm môi vái trời.
Trầu cau cũng muốn trao mời,
Tình trong như đã chuyện đời còn e.
Áo quần giản dị không khoe,
Việc nhà thông thạo chẳng lòe với ai.
Hội An phố cổ nào phai,
Chùa cầu dấu tích hình hài thời gian.
Chúc mừng dân chúng bình an,
Mua mau bán đắt khách hàng quen thân.
Nương nhau quấn quít xa gần,
Đêm hôm tắt lửa góp phần đèn chong.
Mẹ quê lòng những ước mong,
Đoàn viên sum họp giống dòng nhà Ta.
Đoàn Ngọc Nam
Họa: Cô Đơn
Trời đông giá lạnh buốt xương
Bữa cơm chiều đợi thiu ươn trong nồi
Bồn chồn hết đứng lại ngồi
Người yêu lầm hiểu lòng tôi hởi trời
Ngày mai bữa tiệc định mời
Người yêu hờn giận xa vời ấp e
Mối tình giữ kín không khoe
Đã cùng nhau hứa không lòe cùng ai
Dẫu tim yêu mãi không phai
Nỗi buồn ray rứt trải dài không gian
Mong cho giấc ngủ được an
Không suy nghĩ quẩn vỏ vàng xác thân
Thương nhau gắn bó muốn gần
Thâu canh chờ đợi bên đèn nến chong
Làm sao ai hiểu mà mong
Ôm người yêu dấu vào lòng cùng ta
Văn Ngọc