XH-Độc thoại
ĐỘC THOẠI
Buổi sáng trời trong đẹp tuyệt vời,
Mà sao tâm trạng thấy chơi vơi.
Thương thời mơ mộng đi trường học,
Nhớ thuở ưu tư đến cuộc đời.
Mật ngọt chua cay đà cách biệt,
Thăng trầm vinh nhục đã xa khơi.
Giờ đây lẩn thẩn hay thầm hỏi,
Tóc bạc tìm ai để gởi lời...
xxx
Có lẽ tìm thơ để gởi lời,
Hay là với gió tận ngàn khơi.
Đôi khi thơ vắng bao vần điệu,
Có lúc chữ quên những chuyện đời.
Thu đến lá vàng thêm thổn thức,
Đông sang sương lạnh lại đầy vơi.
Thôi thì an phận ngày còn lại,
Dẫu biết buồn vui mãi cách vời...
Đoàn Thị Dưỡng
Họa: Tự Bạch
Trăng thanh gió mát đợi ai vời
Giọt đắng cà phê chậm rãi vơi
Tuổi hạc quê người an phận kiếp
Thân già viễn xứ thủ thân đời
Công danh thuở nọ đâu còn nghĩ
Sự nghiệp bây giờ chả dám khơi
Sống được như vầy âu cũng đủ
Sang hàng tám chục lổ ngang lời
xxx
Sang hàng tám chục lổ ngang lời
Hồi tưởng một thời ký ức khơi
Nắng sớm lên rồi trông thế sự
Mưa chiều đổ xuống ngẫm suy đời
Chén cơm nóng hổi mời ăn sạch
Ly rượu nồng cay chuốc uống vơi
Tình nghĩa phu thê luôn thể hiện
Tào khang thắt chặt khó khăn vời
Đoàn Ngọc Nam
PHAI PHÔI
(nđt)
Mơ về phố nhỏ một chiều sương
Khấp khởi dồn chân dạo ngõ vườn
Những tưởng đài xưa còn thắm nhụy
Đâu ngờ phấn cũ lại tàn hương
Sầu đưa tiếng thở vương cành liễu
Não gợi tăm người thoảng gốc dương
Rũ giấc mưa lùa ơi chỉ mộng
Lòng đau quặn thắt giữa canh trường
Trung Nhân
Họa: Duyên Phận Bạc
(nđt)
Lạnh lẽo cô phòng phủ tuyết sương
Buồn tanh quạnh quẽ chốn sân vườn
Đàn ông chẳng có hoa tàn nhụy
Sĩ tử không tầm thiếp nhạt hương
Lũ trẻ luôn chờ trông bóng nguyệt
Thân nàng mãi đợi ngóng tà dương
Bồng lai ngoạn cảnh tìm chi nữa
Giữ dạ bình tâm thoát ải trường
Đoàn Ngọc Nam
Họa: Đợi Chờ
Dõi bóng người đi tóc điểm sương,
Sang thu cúc nở rộ sau vườn.
Bầu trời se lạnh thương màu nắng,
Mặt đất u buồn nhớ sắc hương.
Cạnh ngõ dịu dàng vươn dáng liễu,
Bên rào lặng lẽ bóng hàng dương.
Mơ màng cứ ngỡ chân ai bước,
Chợt tỉnh cô đơn dạ đoạn trường…
Đoàn Thị Dưỡng
TỰ DO
(nđt)
Khi mình thoát được cảnh tù ra
Vội vã chuồn mau đến cổng nhà
Đã nhỉ hoa bìm vươn nụ tím
Ui dào nhánh liễu lượn cành xa
Không người cứ ngỡ ai vừa dợm..
Chẳng bạn mà như ấy cũng đà...
Sẽ hiểu trên đời chân giá trị
Khi mình thoát được cảnh tù ra
Trung Nhân
Họa: Thân Tù Chính Trị
(nđt)
Thủ đoạn hàng đầu chúng vẽ ra
Lầm mưu lũ dụ hiến dâng nhà
Cày trâu ruộng nước đời lam lủ
Đẻo gỗ rừng thiên phận xót xa
Những tháng lao tù quên biển mặn
Nhiều năm cải tạo nhớ sông Đà
Da vàng mũi tẹt chung dòng giống
Rập mẫu quan thầy đảng phán ra
Đoàn Xuân Đài
Họa: Tình Gia Đình
Đất khách tha hương mới hiểu ra,
Nơi luôn hạnh phúc vẫn là nhà.
Niềm thương phụ mẫu khi gần gũi,
Nỗi nhớ anh em lúc cách xa.
Hoạn nạn tương thân hay được nhắc,
Rách lành đùm bọc mãi theo đà.
Nghĩa tình ruột thịt sao không trọng,
Chớ để mất rồi mới hiểu ra...
Đoàn Thị Dưỡng