XH-Mưa Sài Gòn
MƯA SÀI GÒN
Tháng năm thành phố bắt đầu mưa,
Nước thiếu thì nay nước đã thừa.
Mây phủ thình lình cây gãy đổ,
Trời quang bất chợt hạt rơi thưa.
Mệt nhoài cống rãnh lo không xiết,
Lướt thướt người xe khổ chẳng vừa.
Nhè nhẹ nắng vàng trên mặt sóng,
Mọi người kiên nhẫn sống cùng mưa…
Đoàn Thị Dưỡng
Họa: Nắng Ca Li
Tháng sáu đây rồi đã dứt mưa
Ban ngày nắng nóng lại dư thừa
Ve sầu đất khách đâu thèm gọi
Phượng tím quê người chả có thưa
Sân cỏ trước nhà phun nước ít
Quạt trần sau bếp nhấn tay vừa
Ca Li đất rộng tình chan chứa
Mãi đợi tin mừng những trận mưa
Đoàn Ngọc Nam
Họa: Mưa Nắng CaLi
Hạ tím tìm đâu mấy giọt mưa
Lộc trời nào đủ Cô Vi thừa
Nước lo dân sợ quán hàng mở
Nắng đẹp trời quang phố xá thưa
Dù muốn hay không ngồi bó gối
Dẫu lo mà thật đợi chi vừa
Người người thủ phận buồn cơn lốc
Dịch bệnh lan tràn mặc nắng mưa
Huy Lữ (11-07-2020)
Họa: Mùa Mưa
Chiều nào trời cũng đổ cơn mưa
Phố xá nhiều nơi nước ứ thừa
Ngập mấy giờ liền chưa rút cạn
Thấm hằng buổi trọn chẳng vơi thưa
Người giàu khoan khoái mong tuôn mãi
Kẻ khó lo âu khấn trút vừa
Tất bật, nhà nông cày, cuốc, xới
Gieo trồng trên đất ẩm sau mưa
Như Thiền
THỜI TIẾT
Úng ngập phiền hà giống hạn khô,
Nhà nông cũng khó để vui chào!
Hoa vươn thiếu nắng trông tàn úa,
Lúa chín lụt về thấy xốn xao.
Nhè nhẹ mưa phùn cây nẩy lộc,
Ào ào giông bão nước tuôn trào.
Xin trời cho gió hòa mưa thuận,
Chứ mãi thiên tai biết tính sao…
Đoàn Thị Dưỡng
Họa: Cảnh Đời
Cửu Long cạn nước hóa đồng khô
Do bởi thượng nguồn đắp đập chào
Nương rẫy pha phèn cây quắn riết
Ruộng đồng ngập mặn lúa xanh xao
Thôn làng chớm hạn nhà nông khổ
Phố xá vừa mưa cống rãnh trào
Xã hội đương thời luôn trọng phú
Các quan phạm tội cũng không sao
Đoàn Ngọc Nam
ĐỜI QUÊ
Nắng thắp tầng mây tím lối về,
Màu sương thấm đậm quẩn chân đê.
Non chiều chênh chếch ngàn tia sáng,
Sông tối chòng chành vạn ánh Khuê.
Đâu dễ dửng dưng hờn cố quận,
Khi từng canh cánh đắm Hồn quê.
Tình xưa lạc lõng lần quay lại,
Vẫn mãi trong tâm những nguyện thề.
Hồ An (8-7-2020)
Họa: Thăm Lại Quê
Chôn nhau cắt rốn mãi mong về
Thăm lại làng xưa khuất rặng đê
Sáng sớm trời thanh nhìn cảnh vật
Ban đêm gió tịnh ngắm sao khuê
Giang sơn gấm vóc hồn dân tộc
Thổ địa huy hoàng bóng dáng quê
Cốt nhục tình thâm còn mãi đậm
Đồng hương gắn bó giữ tâm thề
Đoàn Ngọc Nam
Họa: Tha Hương
Hoàng hôn chầm chậm giữa đường về,
Lữ khách dừng chân ở mặt đê.
Thấy xót thân đơn nơi đất lạ,
Nghe thương cô phụ chốn phòng khuê.
Đưa canh bìm bịp buồn xa xứ,
Gọi bạn chim chiều khóc nhớ quê.
Canh cánh trong lòng ngày trở lại,
Bao năm lưu lạc chẳng quên thề…
Đoàn Thị Dưỡng
Họa: Vầng Trăng Bảo Lộc
Ta hẹn cùng nhau sẽ trở về
Nhưng rồi công việc cứ đăng đê
Lòng luôn vẫn nhớ từng con suối
Dạ chẳng hề quên mỗi xóm quê
Kỷ niệm khắc ghi trên lối Điệp
Tâm tình trao gởi dưới sao Khuê
Một chiều quay lại khung trời cũ
Vẫn thấy vầng trăng thuở hẹn thề
Phương Hà
VỀ ĐÂU
Ngập ngừng đêm xuống biết về đâu!
Đợi ánh trăng lên cũng nhạt nhàu.
Lặng lẽ đường khuya sương gió tủi,
Âm thầm lối vắng khói mây sầu!
Mênh mông khúc nhớ thành cô quạnh,
Thăm thẳm điệu buồn trở buốt đau.
Bởi Nguyệt ngàn năm đơn chiếc bóng,
Trần gian bạc trắng mối duyên đầu!
Hồ An (26-6-2010)
Họa: Nỗi Lòng Người Đi
Hải ngoại quê người trú ngụ đâu
Cõi lòng lữ khách nát tim nhàu
Tha hương tỵ nạn mang theo hận
Biệt xứ dừng chân giữ mãi sầu
Chinh chiến nồi da gieo thống khổ
Mở mang chủ nghĩa rải thương đau
Thanh bình xứ sở hằng mong ước
Giặc đến xâm lăng vững tuyến đầu
Đoàn Ngọc Nam
Họa: Tình Xưa
Người cũ bây giờ biết ở đâu,
Tình xưa cũng đã nhạt phai màu.
Đêm đêm cố xóa bao niềm hận,
Sáng sáng làm vơi những nỗi sầu.
Ước hẹn đã tàn thôi hối tiếc,
Chờ mong vô vọng chẳng còn đau.
Con tim lắng dịu cùng năm tháng,
Sương tuyết thời gian bạc mái đầu...
Đoàn Thị Dưỡng